đôi mắt tôi sẽ thôi bồn chồn, sẽ thôi bồn chồn, sẽ thôi bồn chồn
Hóa thân
Author: P.K.
Published on: 9/10/2015 5:05:59 PM

Hắn mắc phải một chứng bệnh kì lạ. Cứ vài tháng nửa năm bệnh lại phát một lần. Bất kể thời tiết. Bất kể thủy thổ. Lúc phát bệnh thường vào khoảng chiều tối, người hắn bắt đầu hâm hẩm sốt, mắt mờ, đầu nhức, tứ chi uể oải. Đến giữa đêm thì toàn thân từ nóng chuyển sang lạnh. Hắn đeo găng tay, mang vớ, mặc ba bốn lớp áo quần và leo lên giường trùm chăn kín mít. Cái lạnh tỏa ra từ xương cốt, não tủy, như thể có một nguồn hàn khí vô tận nào đó trong cơ thể đến hồi phát tiết. Chân tay trở nên lạnh ngắt. Hai hàm răng đánh cầm cập vào nhau. Người run lên bần bật. Hắn có cảm giác ngay cả máu của hắn cũng lạnh nốt. Cái lạnh chạy ngược chạy xuôi, từ chân lên đầu, từ đầu xuống chân, như muốn tìm một lối thoát. Hắn oằn người, miệng sùi cả bọt mép, nước mắt chảy giàn giụa... Hắn thấy hắn đang đối diện với chính hắn. Chính hắn là cơn lạnh đó - đang vùng vẫy, quẫy đạp dữ dội. Trong một chớp mắt, hình ảnh cái chết lướt qua đầu, nếu để cơn lạnh quái đản kia vọt ra ngoài, hắn sẽ chẳng còn tồn tại như trước nữa. Bằng mọi giá, bằng mọi cách phải kìm hãm nó. Hắn chống chọi, hắn muốn cắn lưỡi để cơn lạnh kia mãi mãi ở lại, nằm im cùng với hắn. Hắn nhớ đến Mẹ. Đối với hắn đó là người phụ nữ tảo tần nhất trong cõi sống này. Đó cũng là người thương hắn nhất, hơn cả N, hơn cả O, hơn cả P... Hắn mê man. Buông xuôi. Trong cơn mê hắn thấy cơn lạnh tỏa ra khắp các đầu ngón chân, đầu ngón tay, thân thể chỉ còn là cái xác nhộng trống rỗng. Rồi hắn bỗng thấy hai tay hóa thành hai cánh tơ mềm, bảy màu sặc sỡ... Hắn bay, bay cao dần, nhìn lại trái đất chỉ bằng hòn bi. Chung quanh hắn tối đen như sông hồ ban đêm, rồi hắn nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ đến nỗi xung quanh không còn gì có thể so sánh với hắn-con-bướm. Tại sao hắn lại mơ hóa bướm? Hắn bị Trang Chu đầu độc ư? Ăn phải bã của Trang Chu ư? Có lẽ thế. Có lẽ không. Có lẽ ai cũng một lần nằm mơ hóa bướm. Suy cho cùng, ước mơ vĩ đại nhất của loài người, là hóa thân thành một điều gì đẹp đẽ.

26.11.2003

AJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJAR